Từ phía xa đã thấy ánh sáng phát ra từ căn nhà của Mạc Lam, Đây là một tính hiệu bất thường khiến nữ nhân phải phát ra tiếng phá vỡ sự im lặng
“Lạ thật, thương ngày đâu có ai ghé qua, sao nhà của chúng ta lại có ánh sáng?”
Hai người đi tới phía trước, bước chân nữ nhân có phần gấp gáp, có ánh sáng không lẽ có cháy? Nhưng không có khói bốc lên, vậy có người đến ư? Ai lại đến nhà nàng cơ chứ
Vội vàng đẩy cánh cửa lụp sụp, Mạc Lam vội vã đi vào trong nhà. Không có gì hư hại cả, chỉ là ngọn đèn dầu đã được thắp lên từ khi nào? Vậy là có người đã đi tới đây? Đó là ai
Đang hoang mang, nàng quay lại nói với Tương Sinh, thì thấy hắn với đứa nhỏ trên lưng vẫn đứng ngoài sân. Ngước lên phía trên mái nhà lạnh lùng nói
“Xuống đây đi!”
Từ phía trên, một thân ảnh nữ nhân lao xuống, Nàng mặc yểm tấm giáp màu đen bên trong là y phục máu đỏ bó sát người dù ánh sáng yếu ớt vẫn hiện ra từng đường cong thật mê người. Không đợi hai người mở lời nữ nhân này tự ý đi vào nhà vừa nhìn xung quanh vừa động đôi môi đỏ mọng
“Không ngờ thiên tài một thời Liễu Tương Sinh đại danh đỉnh đỉnh, uy trấn Bạch Thành lại sống ở một nơi tồi tàn như vậy a..”
Thấy nam nhân đi vào, Mạc lam vội chạy tới phía sau lưng hắn. Linh cảm của nữ nhân bảo nàng không nên lại gần. Khí tức này khiến Tương sinh cũng phải dè chừng, hắn đánh mắt về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-vuong-tien-lo/1463497/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.