Đêm đến người ta thường có những suy nghĩ sâu sắc hơn. Đang bơ vơ đi dưới trăng đêm ánh mắt hắn dừng lại ở mội nơi, ngẫm lại cũng có chút khó hiểu. Tiểu Thất lại đi vào ngôi nhà hoang, nơi tam tiểu thư bị nạn. Ánh sáng của ngọn lửa từ từ lan tỏa khắp ngôi nhà hoang, không gian xung quanh vẫn như vậy, những thi thể vẫn nằm đây, lúc này hắn mới để ý kỹ nhũng người bên ngoài trừ một người bị rơi mất đầu, tất cả đều mang khuôn mặt sợ hãi tột độ như có một thứ gì đó thật khủng khiếp đã xẩy ra ở đây.
Thi thể hán tử râu rậm nằm trần chuồng bên trong có chút khác lạ, mặt mũi tái nhợt như bị rút hết sinh khí, phía trước không có gì đặc biệt, Tiểu Thất lật thi thể lại, trên lưng hán tử hiện ra hình xăm mặt quỷ to lớn màu đen, hình dạng giống hệt với hình xăm trước ngực hắn
“Người này là ai?”
Hắn ngồi nhìn hình xăm trên lưng hán tử, không ngừng đạt ra nghi vấn, người này không có bị thương gì nặng, vết thương ở tay cũng thể làm hắn mất mạng được. Âm thầm vận khí dò xét
“Nội khí cũng có thể đi ra bằng chỗ đó nữa sao? Tên này không phải làm chuyện đó quá độ đến mức đột tử chứ”
Hắn đưa bàn tay sờ lên khuôn mặt, dáng vẻ đang rất suy tư, lúc đó chỉ có tam tiểu thư ở đây, hay còn có thêm người khác. Tiểu Thất liếc sang nam nhân mặt trắng ngũ quan xuất huyết trông thật ghê rợn. Loại nội thương này hắn chưa gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-vuong-tien-lo/1463435/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.