Cũng đã một khoảng thời gian kể từ khi Tiểu Thất nhảy xuống vực, Trưởng lão và vị lão giả trong thôn đi ra phía đoàn áp tiêu, nhìn sắc mặt không khả quan lắm, Xem ra bệnh dịch này trưởng lão cũng không đưa ra cách giải quyết, nào phù hợp, Rất nhanh tưởng lão đã đi tới nhắn với đội trưởng Mục Thanh
“Mấy người này sẽ đi cùng chúng ta, mọi người sắp xếp đi”
“Hai người vào trong chuyển hết thảo dược, mang đi Thiên Phổ Thành”
Mọi người vội thu dọn,lúc này trông thấy thiếu niên vẫn đang chờ người ở bên mép vực thiếu phụ hô lớn
“A Tam, mau đi thôi, nếu không sẽ không kịp đó”
“Ta phải đợi An Mộc”
Nghe tiếng hô như vậy trưởng lão có chút khó hiểu, Lão mới đi một lúc mà hình như có chuyện gì rồi
“Có chuyện gì vậy?”
Mục Thanh đáp:
“Muội muội của thiếu niên bị rơi xuống vực, lúc nãy có một nam tử nhảy xuống xem xét tình hình rồi”
“Là nhảy xuống sao? Tu vi người đó thế nào?”
Mục thanh hồ nghi, có chút không chắc chắn
“Nội khí kẻ đó hình như chưa đạt mức võ giả?”
Trưởng lão đi đến bên vực nhìn xuống, khẽ lắc đầu thở dài,rất nhanh quay trở lại bảo Mục Thanh
“Võ giả thì cũng chỉ có xuống chứ không có lên, Ngươi ra bảo tiểu tử đó, đừng chờ vô ích nữa. nếu hắn không đi chúng ta cũng chỉ có cách bỏ hắn ở lại”
“Vâng thưa trưởng lão”
Mục thanh đi về phía thôn chỗ thiếu niên, nói với hắn vài câu nhưng thiếu niên dãy dụa một hồi, xem ra không thuyết phục được rồi
Rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-vuong-tien-lo/1463427/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.