Không trả lời thiếu niên, Hắn tiến về phía vách đá nhìn một lúc đánh giá qua một chút, nhìn bộ dạng trầm ngâm của Tiểu Thất trông không có oai vệ như những ngươi kia a, thiếu niên cười khẩy, cho rằng Tiểu Thất cũng sẽ như mấy vị võ giả kia, e ngại độ sâu của vách đá, cũng sẽ quay lại từ chối hắn
Quả nhiên Tiểu thất suy nghĩ hồi lâu rồi cũng quay lại phía thiếu niên,
“Muội muội ngươi ngã ở chỗ nào, dẫn ta đến đó”
Người này thực sự muốn giúp hắn, vẻ mặt rất nghiêm túc, tuy vẫn che mặt nhưng khi nhìn kỹ đôi mắt thật khiến người ta có cảm giác tin tưởng, không có nói suông a. thiếu niên bất giác thấy xấu hổ khi nãy coi thường nam tử này, vội vàng nói
“Ơ ở… bên này”
Thiếu niên dẫn Tiểu Thất đi vào trong thôn, men theo vách đá, phải qua một chiếc cầu gỗ mới đi vào được thôn, cầu này sẽ được kéo lên để tránh yêu thú tấn công. Thôn này chỉ có 7 căn nhà gỗ, nhỏ nhắn không có gì quá bắt mắt, nhưng đem lại một cảm giác ấm cúng, bình an
Thấy hai người đi vào, bên ngoài đường không ít người để ý, họ lên tiếng bàn luận
“Không phải người kia định xuống vách đá giúp tiểu tử đó chứ”
“Hình như là vậy rồi, thật không biết sống chết. hai za”
Một số người chê bai, một số kẻ tự ái, đặc biệt là một số võ giả, Họ Tham gia đoàn áp tiêu có thể nói là can đảm, vì áp tiêu cũng không phải là không gặp nguy hiểm,thậm chí cũng mất mạng,nhưng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-vuong-tien-lo/1463426/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.