Tôn Hùng hiển nhiên cũng không ngờ lúc này Nguyễn Đào Yêu còn nhắc đến chuyện với ông ta nữa, ông ta ngày sững người, nghĩ đến trước khi bữa tiệc diễn ra có đi rút được ít tiền, vì thế trực tiếp rút từ trong túi quần âu ra một xấp, hậm hực đưa cho ném lên mặt Nguyễn Đào Yêu: “Bitch, trả cô tiền! Vốn dĩ muốn cùng cô lên giường xong thì trả, có điều bây giờ ông đây chê cô bẩn, không phiền đến cô nữa!! Ha ha ha!” Điệu cười đắc ý của ông ta vang khắp đại sảnh, khiến mọi người ở đây đều bất giác cau mày.
Loại hình vi này hiển nhiên có chút thô tục. Nhưng ai lại vì một cô gái như thế mà ra mắt chứ? Huống chi loại tình huống này đều là cô không kiểm điểm, tự tìm nấy thôi.
Khi xấp tiền ném vào mặt Nguyễn Đào Yêu đã khiến cô hơi đau, cô cắn môi dưới đến mức rớm máu, cả người cứng ngắc mất nửa ngày mới lấy lại tỉnh táo, đi nhặt từng tờ tiền lên.
Cô cần số tiền này, cho dù nó dùng sự tôn nghiêm để đổi về, cho dù nó làm cô ghê tởm nhưng cô cần phải có.
Hành vi của Nguyễn Đào Yêu khiến tất cả mọi người ở đây đều hít một ngụm khí lạnh. Bọn họ thật sự không thể tưởng tượng được, dưới tình cảnh bị người ta nhục mạ như vậy, cô vẫn có thể trấn định nhặt những tờ tiền trên mặt đất đó lên. Cô ngay cả một chút xấu hổ cũng không có sao?!
Những người giàu có đó vây quanh Nguyễn Đào Yêu, giống như đang nhìn một động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-trang-gap-soi-xam/203755/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.