Bỏ máy chơi game xuống, Thẩm Dung vươn vai, ngẩng lên thấy đồng hồ đã mười giờ hơn.
Trên bàn vẫn còn bày bừa sách bổ trợ và đề toán, giấy nháp viết đầy những phép tính.
Khai giảng học kỳ sau là cấp ba rồi, nhưng thời gian gần đây Thẩm Dung thật sự không có lòng dạ học hành, trong nhà có quá nhiều chuyện, cậu vẫn đang cố tiêu hoá.
Cậu vuốt mặt, định xuống lầu ăn chút đồ. Chân trần giẫm trên thảm lông màu xám, đi được hai bước nhớ tới lời càm ràm của mẹ lại đảo về xỏ dép lê.
Vừa ra khỏi cửa phòng đã nghe thấy có âm thanh gì đó trong phòng khách, đi tiếp mới nhận ra là Kỷ Tẩm đặt hai đĩa trái cây lên bàn.
Thấy cậu tới thì kêu: "Khéo lắm, Dung Dung lại đây ăn trái cây đi."
Thẩm Dung nhảy nhót đi qua, đút miếng dưa hami vào miệng, tầm mắt dừng trên miếng táo ở trong dĩa trái cây khác.
Từ nhỏ cậu đã không ham ăn táo, vậy nên trong dĩa trái cây trong nhà rất hiếm khi xuất hiện táo.
Thế dĩa này chắc chắn là cho Thẩm Vân Liễm.
"Mẹ." Thẩm Dung nuốt dưa hami trong miệng xuống, cầm đĩa thạch anh có táo lát kia lên, "Cái này, con đi đưa cho anh trai nhé."
"Được."
Kỷ Tẩm cười sờ đầu con trai, trông có vẻ rất vui. Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, quan hệ của hai đứa con luôn là cục đá to trong lòng bà, nhưng thấy Dung Dung với Vân Liễm ở chung vẫn rất tốt, bà cũng dần yên lòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-tinh-khong-hoan-hao/2934846/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.