Bây giờ trở về hiện tại.
Chẳng là Tang Chỉ té xỉu không bao lâuthì đám người Minh Tao ca ca đã chạy tới. Mọi người tay chân luống cuống đem tiểu hồ ly đưa trở về Thanh Ngô cung, sau khi Bích Nữ cẩn thận kiểm tra kỹ càng lại nói: “Đang ngủ.”
“Đang ngủ?” Khế Nhạc chắtlưỡi, “Bích Nữ đại nhân có lầm hay không vậy? Lúc vừa rồi chúng ta đemcông chúa Tang Chỉ từ trong sơn động đưa ra ngoài, nàng gần như…” Câyđào tinh dừng một chút, xem sắc mặt phượng hoàng xấu xa coi như không có gì trở ngại mới nói nhỏ: “Gần như chỉ còn lại có nửa cái mạng.”
Thất Thủy gãi đầu nói, “Không có bị thương cũng không có trúng độc, mạchtượng vững vàng, thật sự là đang ngủ chứ không phải té xỉu.”
Tuấn Thúc nghe vậy nhíu mi lại, cảm thấy sự việc kỳ lạ lại xảy ra liên tục.Vừa rồi ở trong huyệt động, tiểu hồ ly đau đến chết đi sống lại, tứ chiđều run rẩy. Bản thân hắn thật vất vả mới làm cho nàng ổn định, vậy màlúc này Bích Nữ lại có thể nói ra một hai từ chắc nịch, chỉ là… Đangngủ?
Phượng hoàng xấu xa thắc mắc nhìn thẳng Bích Nữ, Bích Nữ ởtrên tường bất đắc dĩ nhún nhún vai, “Tiểu phượng hoàng, ngươi nghĩ tađang nói giỡn với ngươi hay sao? Bộ dáng đứa nhỏ kia quả thực không cónửa điểm không khỏe, theo kinh nghiệm chẩn đoán nhiều năm qua của ta mànói, thật ra là do sức lực cạn kiệt dẫn đến mệt mỏi ngủ lịm đi mà thôi.”
“Thể lực cạn kiệt… cực kỳ mệt mỏi…” Minh Tao ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-than-muon-thang-chuc/2407182/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.