Nửa tiếng sau, mấy món ăn nóng hổi đã được bưng lên bàn cơm nhà Nhiếp Chấn Hoành.
Bát ô tô sứ thanh hoa, đựng đầy món canh cá màu trắng sữa. Một con cá trích hoàn chỉnh nằm ở giữa món canh, những cọng hành lá xanh tươi trôi nổi trên bát canh trắng đục, tựa như một cuộn tranh khiến người ta phải thèm thuồng. Hương thơm nức mũi lan tràn từ phòng bếp đến phòng khách, đến cả Nhiếp Chấn Hoành còn phải chảy nước miếng.
“Uống bát canh đã, rồi hẵng ăn cơm.”
Nhiếp Chấn Hoành cầm muôi múc một bát canh đầy cho Lâm Tri, rồi lại lấy đầu muôi khoắng một miếng thịt mềm nhất trên bụng cá, múc cả vào bát cho cậu.
“Cẩn thận xương đấy.” Cá trích nhiều xương dăm, tuy lúc chiên sơ đã săn cả con lại rồi, nhưng khi nấu canh vẫn có thể có xương dăm rơi ra. Nhiếp Chấn Hoành tiện thể dặn dò một tiếng, rồi mới để bát canh xuống trước mặt Lâm Tri.
Anh cũng múc một bát cho mình, ngửa đầu uống hai ba ngụm là xong. Đến khi múc bát thứ hai anh mới phát hiện Lâm Tri còn chưa động đũa.
“Sao, sợ nóng à?” Bản thân Nhiếp Chấn Hoành da dày thịt béo, tự cảm thấy nhiệt độ của món canh này rất vừa phải. Anh đưa tay ra, áp mu bàn tay vào thành bát của Lâm Tri, nghĩ bụng hay là bỏ vào bồn nước lạnh cho nguội.
“Ưm, không ạ.”
Lâm Tri lắc đầu, bưng bát canh lên nhấp từng ngụm nhỏ.
Ban nãy cậu chỉ nhớ tới mẹ thôi.
Trước kia mẹ cũng dặn cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2884093/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.