Mấy ngày kế tiếp, Nhiếp Chấn Hoành ở trong cửa hàng với Lâm Tri, chứng kiến bản phác thảo thành hình từng chút một.
Nói thật, thực ra trước đây anh chưa từng quan sát kỹ càng xem Lâm Tri vẽ tranh như thế nào. Thứ nhất là bởi ngày nào anh cũng có rất nhiều việc, sửa giày lau túi thay phéc mơ tuya, thi thoảng khách lại tới gọi, đống việc ấy đã chiếm hầu hết thời gian của anh trong cửa hàng. Thứ hai, là vì Nhiếp Chấn Hoành muốn Lâm Tri được tự do tự tại hơn.
Cửa hàng tàn tạ tí hin này của anh chẳng có bao nhiêu chỗ, hai người thấy nhau suốt ngày, nếu anh còn hay thò qua nhòm ngó người ta vẽ gì, thì ai cũng thấy khó chịu thôi.
Hồi đó, Nhiếp Chấn Hoành còn chưa biết những chuyện xảy ra trong quá khứ của Lâm Tri.
Nhưng anh có mắt có tai, có thể cảm nhận được dưới vỏ ngoài ngầu ngầu mặt mũi lạnh te để hù thiên hạ kia, là một trái tim vừa nhạy cảm lại vừa mềm mại.
Còn bây giờ, sau khi biết thêm về chuyện đời lẫn quá khứ của Lâm Tri, hiểu cặn kẽ hơn về cậu nhóc này, hình như Nhiếp Chấn Hoành lại không thể thản nhiên và tùy ý như trước được nữa.
Ánh mắt anh, luôn không nhịn nổi mà hướng về bóng hình tĩnh lặng kia.
Có thể nói trước mùa Hè này, Nhiếp Chấn Hoành chưa từng nghi ngờ xu hướng tính dục của bản thân.
Tuy lâu lắm rồi không yêu ai, nhưng Nhiếp Chấn Hoành luôn cảm thấy con gái thơm tho mềm mại, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2884091/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.