Trong nhận thức của Lâm Tri, ai kết hôn rồi thì gọi là vợ chồng, còn ai chưa kết hôn sẽ là bạn trai bạn gái.
Mẹ bảo bạn trai bạn gái sẽ nắm tay nhau, ăn cơm chung, cùng chơi rất nhiều trò thú vị với nhau, luôn muốn san sẻ mọi chuyện dẫu sướng vui hay khổ sở.
Hồi ấy Lâm Tri còn là một thiếu niên ngây thơ hơn cả bây giờ, có hôm đi vẽ ngoại cảnh, cậu nhìn thấy rất nhiều người đi theo cặp. Chẳng rõ vì sao trời nực nội thế này mà họ còn ôm nhau, nên mẹ mới giải thích một hồi cho cậu như thế.
Lâm Tri vẫn thấy khó hiểu. Cậu với mẹ cũng nắm tay nhau, ăn chung, chơi chung, chẳng lẽ họ cũng là bạn trai bạn gái hay sao?
Mẹ cười xoa đầu cậu, nói, không phải thế.
Giờ họ nắm tay, làm rất nhiều chuyện cùng nhau, là vì ve con của mẹ còn chưa biết bay, mẹ phải che chở tới ngày ve lớn. Một mai, ve con có thể tự bay lên trời rồi, mẹ sẽ không cần ở bên ve nữa.
Khi đó, ve con sẽ có một mảnh trời xanh thuộc về riêng mình.
Nếu tới lúc đó, Tri Tri còn muốn nắm tay ai khác, muốn san sẻ những niềm vui trong cuộc sống với người ấy, muốn ở bên người ấy chẳng khi nào rời xa, thì người ấy và Tri Tri mới là một cặp tình nhân.
Lâm Tri nghe bập bõm cái hiểu cái không, nhưng lại vô thức nắm chặt tay mẹ.
“Mẹ nói dối. Ve sầu bình thường có bay đâu!”
Lâm Tri chỉ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sua-giay/2884063/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.