Bạch Nhiễm bám chặt cổ con sói lớn, cơ thể cậu nhỏ bé, chân trước lại vừa ngắn vừa tròn, hoàn toàn không cách nào vòng hết cổ của sói được. Cuối cùng, gió lạnh thổi vào mặt, cậu chỉ có thể run rẩy túm lấy những sợi lông cứng trên cổ Lang Huy.
Lang Huy bị cậu túm đến suýt chút nữa hít một hơi lạnh: "Nhiễm Nhiễm... Thỏ con, em nhẹ một chút."
Bạch Nhiễm không nói lời nào, gió bắc vù vù như lưỡi dao sắc bén cứa qua mặt khiến cậu nghẹn ngào rên rỉ, khóe mắt cũng đã ươn ướt.
Nghe thấy tiếng khóc thút thít của cậu, Lang Huy bất đắc dĩ thở dài, cưng chiều nói: "Quên đi, em có thể bám chặt anh hơn nữa."
Một sói một thỏ đang lao như tên bắn trên cánh đồng phủ đầy tuyết trắng.
Sau khi nhìn thấy trong bầy có con sói muốn vồ bắt Bạch Nhiễm không biết vì sao lại xuất hiện trên đồng tuyết trắng, Lang Huy không kịp nghĩ nhiều mà vội vàng vọt tới cắn mạnh vào yết hầu của con sói ngỗ ngược kia trước khi nó ngoạm cổ Bạch Nhiễm.
Máu tươi nhuộm đỏ tuyết trắng, khiến bầy sói phớt lờ mệnh lệnh của sói cái mà điên cuồng lao về phía Lang Huy, kẻ đã làm bạn đồng hành bị thương.
Mặc dù sói là loài động vật kiêu ngạo và không hòa đồng nhưng chúng rất coi trọng bạn đồng hành của mình. Trừ khi cạnh tranh nội bộ thất bại hoặc sức cùng lực kiệt, nếu không chúng sẽ hiếm khi bỏ rơi bạn đồng hành của mình như loài gặm nhấm.
Tuy rằng Lang Huy là kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-soi-va-ngoc-trai/1204631/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.