Hậu quả của việc đánh xuyên trưa 3 tiếng rưỡi chính là những cơn đau ê ẩm khi đêm về, nhức nhối tay chân.
Trong cơn lú, đại não tự bật ra câu: "Đau mỏi vai gáy, tê bì chân tay, uống ngay hoạt huyết nhất nhất!"
Khoan đã, tại sao lại là hoạt huyết nhất nhất?
Nguyễn Bảo Uyên gật gà gật gù để hắn đấm lưng cho mình, trên tay vẫn cầm quyển sách giáo khoa, ngáp ngắn ngáp dài.
- "Ngươi không nhức sao?"
Huỳnh Nam Phong khẽ dừng động tác, một lát sau mới tiếp tục xoa bóp, nhẹ giọng đáp:
- "Tôi quen rồi."
- "Quen rồi nghĩa là ngươi vẫn đau đúng không?"
Hắn ngẩn người, người kia đã nói tiếp: "Để ta giúp ngươi."
Nói rồi đứng bật dậy, trèo ra đằng sau lưng hắn, bắt đầu vén áo người nọ lên.
Tự dưng hôm nay dở chứng à ? Đây là chỉ khi bạn đau, bạn mới cảm nhận được nỗi đau của người khác?
Huỳnh Nam Phong giở khóc giở cười, mặc cậu loay hoay đấm đá lung tung một hồi, xoa bóp đến mỏi tay rên rỉ mới xoay người, vươn tay xoa xoa đầu cậu.
- "Ngủ đi."
- "Hết đau chưa?"
- "Ngủ dậy sẽ hết đau thôi."
................
Khói đạn cả một vùng trời, tôi cùng mẹ trốn dưới tầng hầm, cứ cách năm phút, tiếng bom rơi, tiếng gào thét, tiếng đạn vang lấp kín lỗ tai tôi. Đồ ăn dưới hầm sắp cạn kiệt, tôi và mấy chị em trong nhà chia nhau, còn mẹ, mẹ không ăn, chỉ thẫn thờ nhìn chúng tôi, hai bên má đã hóp lại, khuôn mặt đen thui bởi khói bụi, khuất sau bóng tối mờ ảo, lặng thinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-sen/204898/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.