Mộc Tử Đình nắm chặt đoản đao thợ săn quỷ, cô nhảy qua một bên, dựa sát vào vách đá chật hẹp lom lom đầy cảnh giác quát lớn một tiếng. 
" Ai? " 
" Cô không cần phòng bị như vậy đâu!" 
Giọng nói dịu dàng mang chút ấm áp nhàn nhã cùng nền nã vang lên bên tai. Người đàn ông thòn dong đứng dựa vào tường đối diện. Đôi mắt sâu lắng đạm mạc nâng lên, nhìn thật sâu vào mắt Mộc Tử Đình khiến cô cắn răng, khóe môi cũng khẽ run lên nhưng từ đầu đến cuối lại không nói gì. 
Mộc Tử Đình hít sâu một hơi. Từ từ đem hơi thở cùng nhịp tim đập loạn dưới lồng ngực bình ổn trở lại. Cô đem đoản đao cẩn thận đeo vào cổ tay, lại cho tất cả vào túi áo rộng, nhíu mày nhìn Lăng Phục Hy. Ánh mắt hàm chứa thật nhiều nghi vấn cùng không thể tin làm người đối diện muốn phì cười. Điều đó làm anh càng trở nên thanh nhã và tuấn tú. Một khí chất cao quý khiến người ta không thể nào bỏ qua. 
" Tôi biết cô từ sớm đã nghi ngờ thân phận của tôi rồi mà. Ngay cả Tiểu Ma Cà Rồng nằm trong túi áo cô hôm ấy. Có lẽ cậu ta đã sớm cảnh báo cô về thân phận của tôi rồi!" 
" Anh thật sự không phải là người?" 
Mộc Tử Đình mê man hỏi lại. Đây có lẽ là nhận định của cô từ trước. Nhưng lại không có mấy chắc chắn cùng tự tin phán xét thân phận thật sự của người này. Đơn giản là thấy anh ta so với cô mạnh hơn rất nhiều. Cũng không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-san-quy/112632/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.