Mộc Tử Đình mở mắt, đập vào mắt cô là một khoảng không gian tối đen như mực. Cảm giác âm u này quả thật là khiến lòng người khó chịu đến mức ám ảnh.
Mộc Tử Đình nhíu nhíu chân mày, gương mặt thanh tú thấp thoáng hiện ra thần sắc hoài nghi. Cô theo bản năng vươn tay, nhẹ nhàng chạm lên dấu ấn con át quỷ in hằn trên trán. Tại đó lúc này vẫn còn ẩn ẩn lưu lại một tia đau đớn triền miên không dứt. Cảm giác vô cùng quen thuộc này khiến cô ngay lập tức biết bản thân mình hiện đang ở chỗ nào.
Xem ra, vẫn là trong lúc cô ngủ say vô ý thức, cấm địa đã tự động mở ra. Thời gian gần đây, tần suất cô vô thanh vô thức xuất hiện trong cấm địa ngày càng dày đặc.
Điều đó hẳn là không phải chuyện thoải mái gì!
Thử hỏi, làm gì có ai thích bản thân mình bị khống chế đâu. Ngay cả khi đó chỉ là một yếu tố thần thoại!
Mộc Tử Đình thờ dài một hơi, cô đưa tay vào túi, chậm rãi lấy ra đao diệt quỷ. Theo thói quen cài chiếc vòng nối với chuôi đao vào cổ tay.
Vòng tay bàng bạc phát ra một thứ ánh sáng huyền linh nhè nhẹ, kim loại lạnh lẽo truyền vào từng tế bào xúc giác khiến Mộc Tử Đình tự nhiên run lên một cái. Cô cứ như vậy nhớ đến một đêm tối cũng âm u thế này. Người đàn ông đó cũng cài chiếc vòng vào tay cô. Cảm giác lúc ấy so với bây giờ thế nhưng không khác nhau là mấy. Nói thế nào nhỉ? Ngoài cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-san-quy/112631/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.