Một giấc này của Ôn Liễu Niên ngủ được cực kỳ an ổn, thẳng đến khi Sở Uyên hạ triều lại xử lý xong tấu chương, quay đầu nhớ tới liền hỏi Tứ Hỉ, nhưng được báo lại là vẫn chưa rời giường.
"Sao lại ngủ đến bây giờ, hẳn nên dùng cơm trưa." Sở Uyên lắc đầu.
Tứ Hỉ nói: "Đại nhân là người đọc sách, dự tính tối qua là thật sự quá mệt."
Sở Uyên lại nhớ tới lời ảnh vệ nói trong rừng cây.
Rừng cây.
"Có cần phái người đến gọi đại nhân rời giường không?" Tứ Hỉ công công thử.
"Mà thôi, trẫm tự mình đi, đúng lúc đến Ngự Hoa viên hoạt động gân cốt một chút." Sở Uyên đứng lên, đi tới cửa lại nói, "Dặn dò Ngự Thiện Phòng, làm vài món bổ dưỡng."
"Vâng." Tứ Hỉ công công rời khỏi thư phòng, trong lòng nhịn không được liền cảm khái, Hoàng Thượng đối xử với Ôn đại nhân thật sự là rất tốt.
Sở Uyên một đường đến Thiên Điện đẩy cửa ra, liền thấy Ôn Liễu Niên đang ngồi ở trên đất ngáp một cái.
...
"Hoàng Thượng." Ôn Liễu Niên vội vàng đứng lên.
"Sao lại ngồi dưới đất." Sở Uyên buồn cười.
"Ngủ nhiều có hơi choáng." Ôn Liễu Niên nói, "Chỉ muốn ngồi một lúc."
Sở Uyên lắc đầu: "Tuy nói sức ăn của ái khanh rất tốt, bất quá cũng là người đọc sách hẳn là có tật xấu, bình thường vẫn là phải đi lại nhiều mới tốt."
Ôn Liễu Niên: "..."
Sức ăn rất tốt.
"Đi thôi, theo trẫm đến Ngự Hoa viên đi dạo một chút."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-phi-cong-luoc/2149388/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.