Thượng Vân Trạch cùng Vương Chức vốn dĩ đang ở phòng thu chi nghị sự, sau khi nghe Mộc Thanh Sơn nói cũng có chút ngoài ý muốn: "Hoàng thượng cũng cảm thấy hứng thú với tấm vải đen kia."
"Ừm, hôm nay đại nhân đi ra ngoài là vì tìm đám nghệ nhân xiếc ảo thuật kia." Mộc Thanh Sơn nói, "Bây giờ đang ở thư phòng, nói là có chuyện muốn tìm."
"Đi thôi." Thượng Vân Trạch nói, "Đến xem thử."
Vương Chức gật đầu, cùng hắn một đường đến tiền thính.
"Thượng bảo chủ, Vương chưởng quầy." Ôn Liễu Niên đứng lên chào hỏi, "Xin lỗi, khuya như vậy còn quấy rầy nhị vị."
"Đại nhân không cần khách khí." Thượng Vân Trạch kéo ghế dựa ra, "Nghe nói hôm nay đại nhân cũng đi tìm đám nghệ nhân xiếc ảo thuật kia?"
"Đúng vậy." Ôn Liễu Niên gật đầu.
"Sớm biết đại nhân cũng đi, thì ta đã sớm đến dặn dò." Vương Chức thân thiết nói, "Đám người kia ngôn ngữ không thông lại là người lỗ mãng, nhìn qua cũng không giống là dạng người hiền lành, đại nhân không bị dọa chứ?"
"Không có." Ôn Liễu Niên hỏi, "Đám người kia cự tuyệt Vương chưởng quầy?"
"Đâu chỉ là cự tuyệt a." Vương Chức nói đến rất là đau đầu, "Uổng công ta phí miệng lưỡi nói lời hay ý đẹp nửa ngày, không đáp ứng thì thôi, còn thả rắn ra dọa, may mắn có Tiểu Tam Tử kéo ta chạy nhanh, bằng không còn không biết sẽ xảy ra chuyện gì." Đã nói quả nhiên là người Man Di, vừa không hợp ý một chút liền muốn đánh người.
"Thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-phi-cong-luoc/2149350/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.