Bên trong phòng bếp là một đống hỗn độn, trên đất đều là nước canh cùng mảnh nhỏ nồi, trên bếp lò có một bình gia vị bị đánh đổ, Triệu Việt đang luống cuống tay chân dọn dẹp.
Ôn Liễu Niên cùng Lục Truy đồng thời tiến vào.
Triệu Việt quét mắt nhìn Lục Truy.
Nhị đương gia thức thời nói, "Đây hoàn toàn đều là lỗi của ta."
Triệu Việt: ...
Ngươi còn có thể trắng trợn hơn một chút nữa không.
"Đại khái là lâu ngày không dùng qua, vốn dĩ là có lỗ hổng, cho nên gặp lửa thì sẽ nổ tung." Ôn Liễu Niên giúp hắn giải vây.
Lục Truy chặn lại nói, "Lời ấy rất đúng, kỳ thật đại đương gia còn biết làm cơm." Nhìn qua cũng không ngốc như vậy, đại nhân trăm ngàn lần đừng ghét bỏ.
Ôn Liễu Niên nói, "Nhị đương gia nếm qua rồi sao?"
"Tất nhiên... Không có." Lục Truy nói được một nửa đúng lúc kịp phản ứng, ho khan hai tiếng nói, "Đại đương gia bình thường không muốn vào phòng bếp." Loại chuyện nấu cơm này, tất nhiên chỉ có thể nấu cho người yêu.
Ôn Liễu Niên cũng không so đo đoạn trước đoạn sau của hắn có mâu thuẩn, ngồi xổm xuống liền muốn nhặt mảnh vỡ nồi trên mặt đất lên.
"Để ta làm cho." Triệu Việt nắm tay hắn.
Lục Truy thức thời biến mất.
"Coi chừng đứt tay." Triệu Việt kéo hắn đứng lên, "Ta rất nhanh thì có thể dọn xong."
Ôn Liễu Niên nhìn hắn cười.
Triệu Việt lãnh tĩnh nói, "Ngoài ý muốn."
Ôn Liễu Niên nói, "Việc này về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-phi-cong-luoc/2149270/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.