Điểm tâm là bánh bao đậu phụ cùng cháo, thím làm cơm từ trước đến nay vẫn luôn rất thích Mộc Thanh Sơn, vì vậy lại cho hắn nhiều thêm một muỗng thịt bằm. Còn chưa ăn được hai miếng đã thấy Thượng Vân Trạch đẩy cửa tiến vào nhà ăn.
“Thượng bảo chủ.” Mộc Thanh Sơn cười híp mắt chào, “Sớm.”
“Sớm.” Thượng Vân Trạch ngồi đối diện hắn, nhìn qua bát một cái, “Nước dùng ít vậy.”
“Nhà bếp còn có mỳ cay, là bột tiêu cùng ớt từ Thục Trung mang tới.” Mộc Thanh Sơn nói, “Đại nhân cùng ám vệ đều rất thích, bảo chủ cũng có thể nếm thử một lần.”
“Không ăn.” Thượng Vân Trạch hỏi, “Ngươi tính khi nào mang ta về nhà?”
“Ăn xong điểm tâm là có thể đi.” Mộc Thanh Sơn nói, “Vừa vặn còn có thể giúp tẩu tử chuẩn bị cơm tất niên.”
“Ừm.” Thượng Vân Trạch tiếp tục nhìn hắn ăn bánh bao, qua một lát lại hỏi, “Có thích ngọc bội không?”
“Ngọc bội gì cơ?” Mộc Thanh Sơn nghe vậy khó hiểu.
Thượng Vân Trạch bị nghẹn một chút, “Tối hôm qua đặt ở bên giường ngươi, không thấy?”
“Có sao?” Mộc Thanh Sơn buồn bực.
Thượng Vân Trạch: …
Sớm biết như vậy, tối hôm qua nên trực tiếp quấn vào cổ tay của hắn, hoặc treo luôn ở đầu giường.
“Không chú ý tới.” Mộc Thanh Sơn thành thật nói, qua một lúc lại thấy có chút kỳ quái, ”Đầu giường của ta sao lại có ngọc bội?”
Thượng Vân Trạch sờ mũi một cái, “Đưa cho ngươi, lấy lộc tết.”
Mộc Thanh Sơn càng giật mình, “Bảo chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-phi-cong-luoc/2149167/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.