Triệu Việt cùng Lục Truy đều không ở Triêu Mộ nhai, cho nên một khi xảy ra chuyện, phản ứng đầu tiên của nhóm tiểu lâu la chính là đi tìm Tam đương gia —— Tên là Vương Kiệm, ngày thường phụ trách quản lý sổ sách và dạy mọi người đọc sách biết chữ, tuy uy danh ở trong mắt tiểu đệ khá cao, nhưng dù sao cũng chỉ là một tú tài tiên sinh, chưa từng thấy qua cái gì quen mặt, cho nên đột nhiên nhìn thấy hơn mười người từ trên trời giáng xuống, khó tránh khỏi có chút kinh hoảng.
“Các hạ chính là Triệu đại anh hùng?” Vương Kiệm vừa mới bước chân vào cửa đã bị nhiệt tình nắm chặt hai tay, “Tuy so với bức họa không giống lắm, nhưng vẫn như trước uy phong lẫm lẫm dáng vẻ bất phàm, vừa nhìn liền biết không phải người thường, Tiên Giới gần đây có khỏe không?”
Hoa Đường đỡ trán, đến khi nào mới có thể không mất mặt nữa đây?
“Tại hạ không phải là Đại đương gia mà chỉ là một người dạy học mà thôi.” Vương Kiệm dùng hết sức lực mới có thể rút tay về, “Chư vị đến tột cùng là người phương nào, vì sao lại tới Triêu Mộ nhai?”
“Là ta muốn tìm Triệu đại đương gia.” Ôn Liễu Niên tiến lên, “Tùy tiện quấy rầy, xin thứ lỗi.”
“Hóa ra là Ôn đại nhân.” Vương Kiệm nhận ra hắn, vì vậy có chút dở khóc dở cười, “Cũng không biết việc này coi là khéo hay là không khéo nữa.”
“Có ý gì?” Ôn Liễu Niên khó hiểu.
“Đại đương gia cùng Nhị đương gia một canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-phi-cong-luoc/2149166/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.