Minh An buồn chán, quơ đại một cái áo khoác rồi đi ra ngoài. Cậu không nghĩ mình sẽ làm tuyển thủ, cũng không nghĩ mình vào được tận đến vòng chung kết. Đây toàn là những điều trước đây cậu chưa từng dám mơ tới.
Cậu chỉ đi dạo gần nhà, không dám đi xa sợ ai đó lại lo lắng. Nhìn dòng người tấp nập qua lại. Có đôi thì tay trong tay hạnh phúc với nhau đi qua dòng người, có người thì một mình đi trên con đường lạnh lẽo. Ai cũng đang bận rộn với những công việc, học tập hay là những nổi lo của họ. Minh An cậu cũng có một nổi lo, đó chính là không được cùng Đình Phong bước tiếp trên con đường làm tuyển thủ chuyên nghiệp.
Đình Phong có rất nhiều hỗ trợ, cậu không đếm nổi những SP mà đã cùng đồng hành cùng anh. Nhưng cậu biết, cậu không phải là hỗ trợ đầu tiên cũng như duy nhất của anh. Nhưng chắc chắn anh là AD đầu tiên của cậu, cậu không dám chắc anh có phải là duy nhất hay không, nếu tính hiện tại thì anh vẫn là đầu tiên và duy nhất của cậu.
Cậu đi đã lâu, dành phải ngồi xuống ở một băng ghế gần đó nhìn dòng người tấp nập qua lại trước mắt. Cậu hiện tại không dám nghĩ đến cái viễn cảnh gia đình anh sẽ có những hành động gì sau khi biết đứa con trai mà bao năm mình nuôi nấng lại đi thích một thằng con trai như cậu nữa.
Có thể là hẹn ra một quán nước rồi lại quăng cho cậu cục tiền bảo rằng cậu hãy rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tho-nho-cua-tuyen-thu/3394293/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.