*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đông bắc vào đông rất khó chịu, ban ngày vừa quét tuyết, buổi tối lại tích một tầng rất dày, đủ để biết mùa đông nơi đây khắc nghiệt như nào.
Trương Hân Nghiêu mạo hiểm cưỡi ngựa trở về, lúc xoay người bước xuống, giày quân đội lún xuống nền tuyết gần nửa gang tay. Trần Thăng đang canh gác, nghe tiếng ngựa hí liền đi ra đón, vừa lúc thấy Trương Hân Nghiêu đang đưa dây cương cho bảo an. Hắn chào hỏi tên bảo an một tiếng, sau đó đi theo Trương Hân Nghiêu vào đại môn.
Trương phủ được xây theo kiểu tứ hợp viện, xung quanh là hành lang bao bọc thành vòng tròn, phía trên có mái che phủ đầy tuyết rơi. Trương Hân Nghiêu ngại đi đường vòng mà đi thẳng qua sân, tiến vào viện phủ. Đưa tay đẩy cửa ra, không khí ấm áp trong phòng liền phả vào người, trong nháy mắt hòa tan tuyết trên bộ y phục của hắn.
Hắn liếc mắt nhìn xung quanh, không có ai ở đây. Trần Thăng đứng bên cạnh hắn, thu ô chờ lệnh.
Trương Hân Nghiêu cởi mũ đưa cho Trần Thăng, vừa cởi áo khoác vừa hỏi: “Phu nhân đâu?”
Trần Thăng gấp áo khoác xong, lại tiếp nhận khẩu súng Trương Hân Nghiêu đưa, cung kính đáp lời: “Bẩm, phu nhân đang ở trong phòng bếp. Nghe nói tối nay Ngô phó quan đến nên phu nhân đã tự mình xuống bếp, nói không thể làm mất mặt lão gia.”
Trương Hân Nghiêu nghe xong liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thkvca-bien-khoa-xuan/2429680/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.