Thất vọng, đôi khi là một loại hạnh phúc dù hạnh phúc này có chútbuồn đau, bởi có đợi chờ mới có thất vọng, bởi có yêu, nên mới đợi chờ. 
Hôm sau, về tới Lưu phủ, mọi người đều bận rộn tắm rửa giặt giũ. Sauđó, Lưu Các Lão đến tìm Dung Trần Tử, ông ta hoảng sợ, mặt mày biến sắc: “Tri quan, con gái ta, Tẩm Phương, đêm qua đã treo cổ tự vẫn!”. 
Sắc mặt Dung Trần Tử khẽ biến: “Tại sao vậy?”. 
Lưu Các Lão thở dài: “May mà nha hoàn phát hiện sớm, đã cứu được rồi! Tri quan, việc này tuy có chút mạo muội, nhưng lão đây cũng đành liềumặt dày dù không muốn cũng phải nhắc đến. Đêm qua, lúc ở trong khe núi,Tri quan vì tình người mà ra tay cứu mạng, nhưng Tẩm Phương con gái lãolà tiểu thư khuê các chưa chồng, bị Tri quan ôm ôm ấp ấp như vậy, saunày còn gả cho ai được nữa?”. 
Dung Trần Tử bất ngờ, nhất thời sắc mặt ửng đỏ: “Hoang đường! Tìnhhình lúc đó, không phải Lưu đại nhân không biết, chuyện xảy ra quá độtngột, bần đạo không thể trơ mắt nhìn cô bé bị rơi xuống đó, tan xươngnát thịt được?”. 
Lưu Các Lão thấy cương không được, liền đổi sang nhu: “Lời Tri quannói, lão già này đương nhiên hiểu cả. Chuyện này hoàn toàn không phảilỗi của Tri quan. Chỉ tại tiểu nữ phúc mỏng mệnh bạc, không xứng vớingười cao quý như Tri quan. Trinh tiết của đàn bà con gái quan trọng đến mức nào chứ, giờ sự trong sạch của nó bị tổn hại, Tri quan lại khôngthể… Con bé giờ cũng chỉ có mỗi một cách là chết thôi”. 
Dung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thit-than-tien/205866/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.