Lần này Cao Viện xin nghỉ gần một tháng trời, mỗi ngày nhìn bí thư cùng trợ lý chạy ra chạy vào khiến Cao Cừu muốn chóng mặt hôn mê, nàng thật không ngờ đứa em gái này lại nhẫn tâm bỏ lại nhiều hợp đồng dở dang như vậy cho nàng xử lý, đã hơn mười ngày lu bù công việc, thậm chí còn phải ngủ lại ở công ty, bây giờ đến liếc mắt Lâm Mộc Nhân một cái cũng không có thời gian.
"Haizz..." Bên cửa sổ tòa cao ốc, Cao Cừu không chút để tâm cảnh đẹp bên ngoài, chỉ nghĩ đến người đang vật vờ thương nhớ, cô giáo Lâm Mộc Nhân.
"Cô ơi, hôm nay cô có chuyện gì không vui ạ?" Buổi học vừa kết thúc.
Vài học sinh thân thiết đi bên cạnh nàng tò mò hỏi.
"Không có gì, chắc do mất ngủ ấy mà" Lâm Mộc Nhân ha ha gượng cười, làm sao có thể nói ra "bất mãn" thực sự trong lòng mình.
Đã bao nhiêu ngày trôi qua rồi? Nàng không thể đếm được số ngày đáng thương mà mình đã thiếu vắng Cao Cừu, khát khao muốn gặp nàng ấy lại sắp bùng cháy rồi.
Lâm Mộc Nhân lấy di động ra gọi cho Cao Cừu.
Nhưng sau vài tiếng chuông dài vẫn không ai bắt máy, chả lẽ giọng nói cũng không được nghe thấy sao!? Đầu óc Lâm Mộc Nhân lại trống rỗng.
Khí nóng bốc lên, tức giận gọi cho Cao Viện đang ở nước ngoài xa xôi.
"Hữm...?" đầu dây bên kia là tiếng bắt máy mơ hồ.
Khẳng định là mới vừa tỉnh ngủ.
Lâm Mộc Nhân cũng mặc kệ, mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thit-ngon-moi-ban-an-nha-/3444393/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.