Cô cảm thán không chút khách khí: "Anh thay đổi nhiều quá".
Anh hỏi: "Có phải đẹp trai hơn nhiều không?".
Cô trừng mắt lườm anh, rõ ràng không muốn nói tiếp, đúng lúc đó lại nhìnthấy chiếc CC của mình đỗ gần đó, lập tức nói: "Sao lại lái chiếc xe này đến đây?".
Anh lấy chìa khoá xe từ trong túi ra, mở khoá xongnhét chìa khoá vào tay cô, còn mình thì đặt va li hành lí vào cốp sau,nói: "Một chiếc xe tốt như thế, cả ngày để đó không đi, chẳng bao lâu sẽ hỏng mất". Anh cất hành lí xong, đậy cốp sau xuống, quay lại nhìnthấy cô vẫn đứng đực ra đó, bước lại gần hỏi: "Sao thế?".
Cô ngẩn ra một lúc, rồi mới nhìn anh đáp: "Đã lâu rồi em không lái xe, anh lái đi".
Thế giới thay đổi từng ngày, thành phố cũng thay đổi từng ngày, những toànhà cũ bị dỡ bỏ, lập tức sẽ có những toà nhà mới mọc lên, đèn neon tốinay có mười hai loại màu sắc, nhưng sáng ngày mai có thể sẽ là mười bamàu. Giao thông có lẽ cũng ngày một tắc hơn, có điều lúc này đã gần ba giờ sáng, đến một tay đua xe liều mạng không sợ chết cũng đã đi ngủ từlâu rồi, con đường rộng thênh thang nhìn thật cô đơn trống trải, khiếnđêm thu càng thêm vẻ tiêu điều.
Lâm Khải Sương hỏi cô về nhà hay ở khách sạn, Hạng Mĩ Cảnh không hề do dự đáp về khách sạn.
Lâm Khải Sương hiểu cô, nói: "Nhà em lâu như vậy không có người ở, muốnquét dọn chắc phải mất hai ngày, tạm thời ở khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-yen/2693485/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.