Xưa nay cô luôncho rằng Dung Trí Hằng trên trời dưới đất không việc gì là không thể,nhưng vị trí anh đang đứng hiện giờ không phải là nơi mà xe taxi có thểvào được, rõ ràng là anh đang làm một việc vô ích.
Anh thấy cô không có phản ứng gì, liền hỏi: "Không muốn?".
Cô sao dám không muốn? Cô chỉ lo anh ngồi quen chiếc xe tiền tỉ của mìnhrồi sẽ cảm thấy con CC của cô quá nhỏ quá ngột ngạt. Đương nhiên, côvà anh đã gặp nhau vài lần, hiểu cách anh đối xử với người khác, sẽkhông khiến cô khó xử.
Cô chỉ là tài xế, ngồi ở ghế trước lấy hết can đảm cho xe chạy, còn anh là đại boss, ngồi ở ghế sau dưỡng thần.Lái xe đương nhiên không thể chủ động bắt chuyện với sếp, vì vậy cô imlặng.
Được khoảng mười phút, anh nhớ ra hỏi cô: "Hai chai rượu đó mùi vị thế nào?".
Cô không có ý định nói dối, đầu tiên là khách sáo cảm ơn, sau đó nói thật: "Gửi ở hầm rượu rồi, còn chưa có thời gian uống".
Anh hình như "ừ" khẽ một tiếng, một lát sau lại nói: "Khối lượng công việc của các cô hơi nhiều".
Cô muốn đáp là đúng, nhưng bất lực ở chỗ họ không quá thân thiết, độtnhiên lại dám nói với sếp là mình làm việc vất vả, đấy không phải việcmột nhân viên thông minh nên làm, vì vậy cô giữ im lặng.
Di độngcủa Dung Trí Hằng đổ chuông. Anh lấy từ túi quần ra nghe, vài ba câu,cô biết người ở hội quán đang hỏi anh đi đến đâu rồi.
Cô nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-yen/2693475/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.