Hai người đi ngang qua một trang trại chè ở trên núi, dừng chân nghỉ ngơi, tiện thể uống trà.
Cô đi quanh phòng, nhìn những bức ảnh chụp từ cuối thế kì trước treo trêntường, đa phần toàn cảnh vật, thỉnh thoảng mới có một vài bức chụpngười.
Anh thấy cô hứng thú, bèn bảo: "Chủ nhân của quán trà này từng là một tiểu thư gia đình khá giả nhất trên đảo".
Cô quay lại nhìn anh, chau mày cười hỏi: "Anh quen?".
Anh lắc đầu, hạ giọng đáp: "Cô yấ ở ẩn mấy chục năm nay, những người từng gặp cô ấy đều đã sớm về với đất mẹ rồi".
Cô thấy rất kì lạ: "Cô ấy đã nhiều tuổi rồi?".
Anh lắc đầu hạ thấp giọng: "Căn phòng màu trắng đối diện đảo kia là xây cho cô ấy".
Cô hít một hơi thật sâu, bất giác cũng vô thức hạ giọng: "Cô ấy là ...củaTiêu Diệp?". Chữ "người phụ nữ" cô không nói ra miệng.
Anh gậtđầu. Nhưng rõ ràng đề tài này đến đây thì mắc kẹt, vì có người bánhàng đã chú ý tới họ, anh tự nhiên chuyển đề tài: "Tôi thấy mùi vị trà ở đây không tệ, cho chúng tôi nữa cân".
Cô biết anh đang chuyển sự chú ý của người kia sang vấn đề khác, việc này anh khá giỏi, ra khỏitrang trại chè cô liền khen ngợi anh.
Anh nghiêm túc cười thởdài: "Ai biết trong trang trại này có còn người cũ của Tiêu Diệp haykhông, ngộ nhỡ bị họ để ý theo dõi thì hậu quả khôn lường".
Cô cười khẽ: "Em tưởng anh đánh nhau rất lợi hại cơ đấy".
Anh cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-yen/2693473/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.