Trên đường về nhà Lý Bình Xuyên, Tảo Tình đã gửi tin nhắn cho Triệu Nguyên Trình.
Cô xấu xa thì có xấu xa, tùy hứng còn làm ra vẻ, nhưng duy nhất được cái thức thời, biết khi nào phải cúi đầu xin lỗi, khi nào nên nhận thua.
Tin nhắn xin lỗi còn viết rất nghiêm túc, giống như đang viết một đoạn văn ngắn.
"Gửi đi."
Vậy là gửi đi rồi, cũng coi như yên tâm hơn một chút.
Lần này cô từ lỗi sai lúc phơi quần áo đến chuyện cùng Lý Bình Xuyên yêu đương vụng trộm mà không nói cho anh ấy biết, tất cả đều phải nhận sai, từ ngữ thành khẩn, từng từ từng chữ chứa đựng bao nhiêu nước mắt.
Gửi xong không đợi Triệu Nguyên Trình trả lời, Tảo Tình với tay lấy quýt Lý Bình Xuyên mới mua, tốc độ lột vỏ của cô rất nhanh, vì cô có móng tay, chưa được bao lâu đã ăn hết ba trái, vị chua chua ngọt ngọt và giọng nói khàn khàn hòa vào nhau, nhưng rất vui, từ nhất cử nhất động đều có thể nhìn ra được sự vui vẻ.
Lý Bình Xuyên đang lái xe, mặt đường có chút ướt, bên ngoài trời đang mưa phùn, kính chắn gió trở nên mơ hồ, cần phải dùng gạt nước giúp đỡ mới có thể chạy bình thường.
Anh dùng dư quang nhìn về phía Tảo Tình, quan tâm lo lắng hỏi, "Có phải sợ anh trai em nói cho người trong nhà biết phải không?"
"Hả?" Tảo Tình nuốt múi quýt xuống, tiện đó cũng dùng đầu lưỡi liếm luôn vị ngọt còn sót lại trên môi, "Không sợ, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-thich/2423563/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.