Edit: Sunny Út
Beta: Feiyang
Hôm sau Bình Nhi khóc không ra nước mắt, một tay ôm bảo bối hỏa thằn lằn phờ phạc ỉu xìu đang nằm bên trong hộp không ngừng hộc thuốc ra, đángthương nhìn Lục Ngưng Nhiên.
“Bình Nhi, chẳng lẽ hôm qua các nương nương không chiêu đãi tốt chúng nó?” Lục Ngưng Nhiên nhíu mày, nhìn về phía Bình Nhi đang đau lòng khôngthôi, bĩu môi, nhịn ý cười xuống. Việc hôm qua nàng cũng đã sớm biết,lại cúi đầu nhìn phía hỏa thằn lằn đang trưng cái bụng phệ ra, yên lặngthương tiếc: Ông bạn già, các ngươi vất vả rồi!
Chỉ thấy hỏa thằn lằn giống như hiểu được ánh mắt của Lục Ngưng Nhiên,chúng nó xem thường nhìn Lục Ngưng Nhiên, hờ hững quay người bò về phíaBình Nhi giống như muốn chứng minh Bình Nhi đối xử tốt với chúng nónhất.
“Bẩm Hoàng hậu nương nương, cũng do chiêu đãi quá tốt cho nên mới biến thành như vậy.” Bình Nhi nức nở, đứt quãng trả lời, “Các nương nương đem thuốc bổ tốt nhất đút hết cho chúng nó vì thế cho nên hôm nay chúng nó đều phình bụng.”
“Bây giờ cũng không muộn. Được rồi, ngươi thả chúng nó xuống để cho chúng nó vận động, bò quanh Cảnh Nghi cung đi mười vòng đi.” Lục Ngưng Nhiên nâng chén trà lên, nói.
“Hoàng hậu nương nương…” Bình Nhi ánh mắt trong suốt. Mườivòng? Bình thường chúng nó đều lười vận động thế mà bây giờ cư nhiênphải đi xa như vậy, chúng nó sao chịu nổi chứ!
“Như thế nào?” Lục Ngưng Nhiên đề cao thanh âm, trầm mặt hỏi.
“Nô tì tuân lệnh!” Bình Nhi tất nhiên là biết lời Hoàng hậunương nương nói nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tuyet-sung/1593702/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.