Bất kể nói như thế nào, ta biết Dạ rất thích ta.
Hơn nữa cho đến vừa rồi, hồi ức cũ mới chồng lẫn vào nhau, thậm chí ta còn cảm thấy rằng, Dạ làm ta đau lòng đến tức thở.
Sau đó cành cây gẫy đôi, hắn ép ta tưởng chừng muốn ói máu, tối hậu ngọt ngào điềm đạm nói với ta——
Đại nhân, ta tặng ngươi cho người ta rồi!
Ta quả thực không nhớ nổi sau đó quay về Ngoại Ti Tỉnh thế nào. Dùng lời Dạ ngày hôm sau mà nói, đó chính là ta bị hắn chọc giận đến thất thần. Suốt đường đi ta vẫn trợn trừng mắt nhìn hắn, mặc kệ hắn nói gì, ta đều cóc thèm phản ứng.
Sáng sớm từ trên giường tỉnh lại, ta hít sâu, đồng thời tự nhủ, hãy quên đi tất thảy đêm qua, như vậy ngày hôm nay, khả năng ta sẽ có rất nhiều điều kinh hỉ.
Hoặc là kinh hãi.
Ta mặc vào bộ đồ mới điện Cam Lộ đưa tới tối hôm qua, vừa nhìn áo ngoài bằng tơ nhẹ thêu hạc bay bay, liền biết ngay đây lại là gu thẩm mỹ của Ngự Vương rồi.
Hắn chỉ thích ta mặc cái loại y phục thanh nhã này, nếu không phải nhuộm đẫm thứ văn chương ta xem chả hiểu, thì chính là lan hoa thanh trúc. Nhưng trên thực tế, ta chỉ thích loại xanh xanh đỏ đỏ hoa hòe hoa sói như gấm vóc. Nghĩ đến cũng bi ai, trước đây hắn luôn nói ta ăn mặc tầm thường, nhưng ta luôn có cảm tưởng rằng, từ khi dây vào hắn, ngay cả y phục mình cũng không có quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-truong-an-da/2998935/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.