Từ trước đến nay Tạ Đình Quân từng tiếp xúc với nhiều nữ tử, tuy rằng cũng có sĩ diện, nhưng bất quá cũng chỉ là giả đò mà thôi, nhưng như Tần Thiên lúc này, không hề nhìn hắn, lộ ra mặt lạnh đối với hắn, vẫn là lần đầu tiên. Tạ Đình Quân tâm tính công tử, làm sao chịu được bộ dạng này, hắn nhìn bóng dáng Tần Thiên thẳng tắp nghĩ thầm, ngươi cho rằng bản thân có vài phần nhan sắc thì có thể làm kiêu được hay sao?
Lập tức cười lạnh một tiếng, hai chân kẹp bụng ngựa, giục ngựa lướt qua bên người nàng, không mất bao lâu đã bỏ nàng rất xa.
Để ngươi tự đi bộ trở về, nhìn xem ngươi có bao nhiêu sức lực!
Tần Thiên nhìn bóng dáng Tạ Đình Quân đi xa, thở dài nhẹ nhõm, nếu để hắn đưa nàng trở về như lúc nãy, Trang Tín Ngạn nhìn thấy, lại không biết sẽ nghĩ như thế nào. Đừng để trước khi chuộc thân lại xảy ra chuyện gì, ví dụ như không trung trinh gì đó, còn có thể liên quan đến tính mạng a!
Bên này, Tạ Đình Quân nổi giận đùng đùng giục ngựa chạy trước, đi đến một ngã ba, mơ hồ nghe thấy có thanh âm xe ngựa tiến đến, trong đó có một người la lê: “Tần Thiên, Tần Thiên!”
Tạ Đình Quân nhận ra thanh âm của Hải Phú, trong lòng vừa động, vội vàng cưỡi ngựa đến nấp vào một chỗ, không bao lâu, quả nhiên nhìn thấy xe ngựa của Trang Tín Ngạn đi về phía này. Hải Phú một bên điều khiển xe ngựa một bên la gọi tên Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-tra-huong/2302580/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.