"Gian thần, tiểu nhân… Lão phu thà chết… Lão phu thà chết… Hoàng thượng… Hoàng thượng ơi… người chết thảm quá…"
Cao Thượng thư bị người lôi xềnh xệch ra ngoài đại điện. Ngay sau đó, một tiếng kêu thảm thiết thấu trời xanh vang lên, khiến cho tất cả mọi người sợ đến mức hồn bay phách lạc, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Tiếng kêu kinh hãi khiến Cố Thanh Hoàn giật mình, cô chầm chậm mở mắt. Cơn đau phát ra từ lồng ngực, mỗi khi cô hít thở, cơn đau đó lại ập tới.
Đây là nơi nào? Cô nhớ mình bị người đá một cú rồi hôn mê. Lúc ngẩng đầu lên, Cố Thanh Hoàn nhìn thấy gương mặt trước mắt, bên tai là những tiếng ầm vang.
Gương mặt đó là Tô Tử Ngữ.
Tô Tử Ngữ yên lặng đứng thẳng, nhìn cô bằng ánh mắt rực sáng.
Trong màn che có mùi long diên hương tỏa ra từ lư hương thoang thoảng, ánh nến bập bùng khiến cho không khí giữa một người nằm và một người đứng này hơi mập mờ và đen tối.
Cố Thanh Hoàn tỉnh táo lại, thử bắt mạch cho bản thân. Một lát sau, cô mới lên tiếng: "Sao ngươi lại ở đây?"
Cố Thanh Hoàn rụt người về phía sau theo phản xạ, ánh mắt hơi chán ghét.
Tô Tử Ngữ cười khổ, thật ra hắn chỉ muốn nói một câu: "Đừng sợ, ta sẽ bảo vệ muội."
Tô Tử Ngữ đứng thẳng dậy. Giây lát, trong đầu hắn hiện lên vô số ý nghĩ, cuối cùng, hắn nhẹ giọng bảo: "Ngũ Quân Doanh và Thái tử đang chém giết bên ngoài cửa thành. Lão Túc vương đã giết Trương Vân Long, dẫn tư quân vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848318/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.