Trong đôi mắt đen láy là sự phẫn nộ, khóe miệng Cố Thanh Hoàn nhếch lên: "Vương gia không tin lời ta thì có thể thử xem. Nhưng ta sợ ngài sẽ hối hận sau khi thử đấy."
Lão Túc vương cười đắc ý, đột nhiên hung hăng buông cằm cô ra: "Miệng lưỡi sắc bén lắm, sao bản vương có thể không cho ngươi được toại nguyện?"
Cú buông mạnh mẽ khiến Cố Thanh Hoàn ngã ngửa ra đất, cô cắn chặt răng đáp: "E là còn một việc lão vương gia vẫn chưa biết."
"Ồ, thiên hạ này đều nằm trong lòng bàn tay của bản vương rồi, còn có việc gì mà bản vương không biết đây." Lão Túc vương nhìn xuống, ông ta cảm thấy việc giẫm chết cô còn dễ hơn giẫm chết một con kiến.
Cố Thanh Hoàn quay đầu lại, cười khẩy: "Lúc này, tin tức lão vương gia và Quý phi thông đồng hành thích Hoàng thượng đã truyền khắp mọi nơi trong Kinh thành. Vì vậy, loạn thần tặc tử mà ai cũng có thể giết chết không phải là Thái tử, mà là ông!"
"Tiện nhân!"
Lão Túc vương giận dữ, giơ chân đá về phía cô.
Ông ta trăm tính ngàn tính nhưng lại quên mất sự thông minh của cô gái này. Ngay khi tin tức được truyền ra, lợi thế đã biến thành bất lợi. Ông ta đã mất đi tiên cơ, mất luôn lòng dân.
Cú đá đó trúng vào ngực Cố Thanh Hoàn, cô rên lên một tiếng, trước mắt tối sầm.
Vào giây phút cuối cùng trước khi mất đi ý thức, cô bỗng nhiên cảm thấy may mắn vì quyết định chớp nhoáng khi vừa thoát khỏi nhà lao, đó chính là sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848316/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.