Trương thị ngừng khóc, ngây ngốc nhìn con trai, lời này là thế nào?
Thấy chuyện đã ầm ĩ đến mức này rồi, Tưởng Hoằng Văn cũng không muốn giấu giếm nữa, bèn thẳng thắn thừa nhận.
"Ban đầu là vì cô ấy thông minh, đa mưu túc trí, lại có y thuật xuất chúng, thế nên con mới muốn dùng hôn sự để lôi kéo cô ấy, đồng thời cũng thêm một trợ thủ cho Đình Lâm. Thật ra con không hề có tình cảm với cô ấy, con chỉ coi cô ấy như muội muội thôi. Về sau Đình Lâm trúng độc, cô ấy vượt ngàn dặm xa xôi đến cứu, khiến Đình Lâm động lòng. Lúc từ Tây Nam trở về, con đã thú nhận chuyện này với lão tổ tông rồi."
"Ta nghĩ thằng bé kia mới ngồi lên ngôi vị Thái tử, thêm chuyện chi bằng bớt chuyện, nên lệnh cho bọn chúng giấu chuyện này đi." Lão tổ tông tiếp lời.
Bốn người bên dưới trố mắt nhìn nhau, chuyện tình cảm ồn ào hồi lâu, thì ra đến lão tổ tông cũng đã biết, chỉ giấu mỗi đám bọn họ.
Thấy họ đã hiểu, lão tổ tông bèn nói: "Chuyện hôm nay chắc chắn là có người âm thầm nhằm vào Thái tử, vì vậy Thái tử cũng đã bị phạt đánh. Các con đều là người hiểu biết, bây giờ Tưởng gia nên đi con đường nào đây?"
Đại lão gia suy nghĩ rồi nói: "Theo con thấy, Tưởng gia nên ôm hết toàn bộ mọi chuyện."
"Đại ca nói đúng, vị trí Thái tử không thể mất được, chúng ta phải bảo vệ Đình Lâm, tìm một lí do thoái thác thích hợp, bưng bít chuyện này đi."
Tam lão gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848301/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.