*Mạch thượng hoa khai: Có nguồn gốc từ trong bức thư mà Ngô Việt Vương viết gửi cho phu nhân của mình, câu hoàn chỉnh là "Mạch thượng hoa khai, khả hoãn hoãn quy hĩ", hàm ý chỉ, hoa trên đồng đã nở, người có thể vừa ngắm hoa, vừa từ từ quay về hoặc hoa trên đường đã nở, ta có thể từ từ đợi người quay về.
Dù đã tưởng tượng rất nhiều lần cảm giác khi ôm Cố Thanh Hoàn vào lòng, nhưng chưa bao giờ Triệu Cảnh Diễm thấy chân thực như giây phút này.
Ánh trăng mờ nhạt bên ngoài khung cửa sổ chiếu vào, hắn nhìn thấy gương mặt nghiêng rõ ràng của cô, vô cùng xinh đẹp. Khẽ hít hà là hắn có thể ngửi thấy hương thơm cỏ lan chi vương trên mái tóc cô.
Triệu Cảnh Diễm khẽ than một tiếng, vùi mặt vào hõm cổ mảnh khảnh của Cố Thanh Hoàn. Hắn siết chặt cánh tay, cất tiếng nói như thì thầm: "Ta về rồi!"
Cố Thanh Hoàn mỉm cười nhẹ nhõm, xoay người ôm lấy thắt lưng Triệu Cảnh Diễm, vùi đầu vào ngực hắn, lắng nghe tiếng trái tim đập đều đặn của hắn.
Giây phút này yên bình đến vậy.
Cô là người nghĩ một đằng nói một nẻo, ngoài mặt luôn tỏ ra không hề gì, thậm chí có thể nói là thờ ơ, lạnh nhạt, nhưng thực chất mỗi ngày đều đang lo lắng.
Người này dùng một sợi dây thừng trói chặt lấy cô, khiến cô phải bận lòng. Khiến một người lạnh lùng như cô nảy sinh sự thương nhớ, đó chưa từng là một chuyện dễ dàng.
Hắn đã phải vòng vo, tiến lùi, thăm dò không ngừng mới có được sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848281/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.