Bảo Khánh đế không kìm được cơn tức, bảo: "Trẫm không ngờ còn có người to gan như vậy, dám ngang nhiên hành hung dưới chân thiên tử."
Thiên tử nổi giận, cơn giận dâng trào tận mây xanh.
Trương Vân Long quỳ dưới đất, không dám đứng dậy.
Bảo Khánh đế hít sâu một hơi: "Đứng dậy nói đi."
Trương Vân Long đứng dậy thưa: "Hoàng thượng, thần suy nghĩ suốt đường đi, cảm thấy chuyện này có vài phần kỳ quặc."
"Nói đi!"
"Thọ vương xảy ra chuyện, ngay lập tức truyền đến Kinh thành, Tưởng Thị lang lặng lẽ ra đi, tại sao lại bị tập kích, ai đã tiết lộ tin tức?"
Trương Vân Long thành thực nói: "Ai lại to gan đến thế, dám làm chuyện cả thiên hạ không tán đồng, mạo hiểm tiếp tục truy sát, ai lại muốn lấy mạng Thọ vương đến vậy?"
Bảo Khánh đế phẩy ống tay áo, trên mặt dần bình tĩnh trở lại: "Ngươi nghĩ là ai?"
Trương Vân Long nghiêm mặt đáp: "Hoàng thượng, thần phụng mệnh điều tra chuyện hạ độc, phát hiện phủ Hiền vương không có bất cứ động tĩnh nào."
"Vậy còn phủ Anh Quốc công thì sao?"
"Phủ Anh Quốc công cũng hệt như vậy. Hai vị vương gia còn lại cũng không có động tĩnh gì."
Bảo Khánh đế "ừm" một tiếng, cười lạnh nói: "Ngoài mặt không có động tĩnh gì, không có nghĩa là bên trong cũng không có."
Trái tim Trương Vân Long chợt hẫng một nhịp, hắn ta không dám trả lời.
Rất lâu sau, Bảo Khánh đế lại nói: "Theo như ngươi thấy thì trẫm nên làm thế nào?"
"Thần cho rằng cần nhanh chóng phái người đón Thọ vương về Kinh." Nói xong, Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848240/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.