Chu Vinh lắc đầu: "Chuyện này thì tiểu nhân không biết. Nhưng bọn họ mang theo rất nhiều châu báu trang sức, để đầy năm chiếc xe."
"Năm chiếc xe?" Cố Thanh Hoàn nhẹ giọng lẩm bẩm: "Tiểu thiếp cũng đi theo sao?"
"Chuyện này…"
"Trong phủ có ai hầu hạ?"
"Chuyện này…" Chu Vinh không trả lời được.
Vẻ mặt của Cố Thanh Hoàn thay đổi mấy lần: "Chu Vinh, ngươi đi làm việc đi."
Vừa nghe thấy câu này, Chu Vinh bèn thở phào nhẹ nhõm, vội đáp: "Tiểu thư cần gì thì cứ việc sai bảo tiểu nhân."
"Ta sẽ không khách sáo đâu."
Chu Vinh khom người lui ra, Cố Thanh Hoàn ngồi xuống mép giường, qua chừng thời gian một chung trà mới đứng dậy.
Cô đi đến trước giường Triệu Cảnh Diễm, giơ tay chẩn mạch cho hắn, vẻ mặt hơi thả lỏng.
"Thế nào rồi?" Thịnh Phương bước tới hỏi nhỏ.
"Độc đã trừ được bốn phần, chỉ còn lại sáu phần, là dấu hiệu tốt."
"Hoàn Hoàn, sức khỏe nàng thế nào rồi? Đã hết sốt chưa?"
Không biết từ lúc nào, người trên giường đã mở to đôi mắt đen thâm thúy, trầm tĩnh nhìn cô.
Cố Thanh Hoàn buông tay hắn ra, sờ nhẹ lên trán mình: "Người toát được mồ hôi nên đã hết sốt rồi."
"Chân thì sao?" Triệu Cảnh Diễm lại hỏi.
Sao hắn biết chuyện này, Cố Thanh Hoàn sửng sốt, không muốn nói nhiều: "Bây giờ không phải là lúc nói chuyện đó, Lưu Kiện ở Bắc phủ có vấn đề."
Vừa nói xong câu này, ánh mắt của Triệu Cảnh Diễm và Thịnh Phương đồng thời trầm xuống, vẻ mặt lộ nét lạnh lẽo.
Diệp Thanh pha trà nóng, sau đó lặng lẽ lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848239/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.