Cố Thanh Hoàn suy nghĩ rồi hỏi: "Hắn ở lại chỗ nào?"
"Phủ lão Tề vương."
Vẻ mặt Cố Thanh Hoàn không hề thay đổi, cô ngẩng đầu nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm kia. Bốn mắt nhìn nhau, hai người thấy rõ chính mình trong mắt đối phương.
Cố Thanh Hoàn chợt bừng tỉnh, nhận ra mình đang gần như dựa người vào ngực gã thanh niên. Khuôn mặt tuấn tú của hắn cách cô không đến hai tấc, trán gần như dán vào nhau, mà tay hắn còn đang cầm tay cô.
Đôi đồng tử của người này sáng rực như sao trên trời.
Chuyện quỷ quái gì thế này!
Cố Thanh Hoàn lẳng lặng dịch ra sau một chút, nghiêng mặt đi, gò má ửng đỏ.
Triệu Cảnh Diễm cười híp mắt nhìn sắc mặt Cố Thanh Hoàn chuyển sang âm trầm, vô tội phán một câu, "Ôi chao, đều tại ta nhập tâm quá."
Cố Thanh Hoàn nghe vậy, bỗng cảm thấy lồng ngực như bị thứ gì chặn lại, không thể thở nổi. Cô gắng sức hít sâu, trái tim lập tức đập dồn dập như muốn nhảy ra ngoài.
Triệu Cảnh Diễm cảm nhận được hơi thở của cô hơi hỗn loạn, cho nên tâm tình rất tốt, bèn nói với cái giọng vô cùng không biết xấu hổ: "Hoàn Hoàn, phải chăng cô bị vẻ đẹp trai của bản vương khiến cho mê đắm!"
Ánh mắt Cố Thanh Hoàn tối sầm lại, tựa như sét đánh!
Cô có thể chắc chắn rằng, cái tên này đùa giỡn cô!
Bỗng nhiên, xe dừng lại.
"Hoàng thượng triệu Cố nữ y vào cung ngay lập tức."
"Có chuyện gì?"
"Trương Hoa trúng độc, tính mạng nguy cấp!"
Cố Thanh Hoàn nhanh chóng nhìn sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848204/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.