Ân Đại Mi thấy cô như vậy, trong lòng hơi thảng thốt.
Cô ta ngồi đợi trong thư phòng, càng đợi càng thấy hoảng hốt. Lúc trước cô ta đến Tô phủ, mặc kệ Tô Tử Ngữ đang ở đâu, chỉ cần nhận được tin sẽ lập tức đến gặp.
Mà bây giờ, cô ta đã hỏi thăm được hắn đang ở Tô phủ, chỉ tốn thời gian nửa chung trà để đến gặp, vậy mà hắn lại chậm chạp không đến.
Mãi đến khi nha hoàn đến chuyển lời, cô ta không nhịn nổi nữa, lệnh cho Bích Ngọc nghe ngóng hành tung của Cố Thanh Hoàn, sau đó lẳng lặng đứng chờ ở đây.
Cô ta cắn răng, cất bước đi đến, che giấu toàn bộ cảm xúc của mình, dịu dàng cười nói: "Không ngờ lại gặp được tiểu thư nơi đây."
"Thật là trùng hợp!" Cố Thanh Hoàn thong dong ứng đối.
Ân Đại Mi nghe được lời này, không khỏi hít sâu, ánh mắt lạnh lẽo.
Còn nhớ lúc mới gặp gỡ, cô còn là một Lục tiểu thư Cố phủ nửa điên nửa dại, mà bây giờ... Ánh mắt cô sáng lấp lánh, dung nhan tựa như một nhành hoa lan vốn ẩn giấu trong sơn cốc, nay xuất hiện nơi trần thế.
Chỉ đơn giản là đứng đấy thôi mà đã khiến người ta không dời nổi ánh mắt.
Thời khắc này, Ân Đại Mi dường như hiểu ra sự hoảng hốt nơi đáy lòng đến từ đâu.
Cố Thanh Hoàn châm cứu cho Diệp phu nhân một tháng, bất kể Tô Tử Ngữ bận đến đâu đều sẽ chạy về phủ. Sớm chiều gặp nhau, sẽ nảy sinh chuyện gì, cô ta không dám nghĩ thêm nữa.
"Một tháng này vất vả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848187/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.