Ngân Châm biết sở thích của tiểu thư, cười nói: "Tiểu thư đừng sợ, mưa lớn như vậy, hẳn là kiệu nhỏ của Tô phủ đã chuẩn bị sẵn rồi, không để tiểu thư tự đi bước nào đâu."
Cố Thanh Hoàn cúi đầu nhón giày lên, ngẩng đầu lại nhìn Ngân Châm, đôi mắt lấp lánh ánh sáng, muốn nói gì đó, song lại đành nuốt xuống.
Bánh xe lăn đều, gần đến cửa Tô phủ, đúng như Ngân Châm dự đoán, kiệu nhỏ của Tô phủ đã chờ sẵn.
Trần Bình biết rõ tiểu thư không thích đi trong mưa, tự mình cõng cô vào kiệu nhỏ, một tay Ngân Châm bám vào kiệu, một tay cầm dù, chủ tớ hai người lại đi trên lối cũ.
Kiệu dừng.
Ngân Châm đỡ Cố Thanh Hoàn xuống kiệu, theo thói quen ngước mắt nhìn lên, người đàn ông mặc áo xanh đứng yên dưới tán dù, trong mắt là sự tĩnh lặng vô biên.
Cố Thanh Hoàn hít sâu một hơi, dùng sức siết chặt nắm đấm.
Hành châm một tháng, hắn không vắng mặt một ngày nào. Hôm nay là lần cuối cùng, dù cho mưa gió bão bùng nhưng vẫn đến rất đúng giờ! Đúng là hiếu tử, cũng không biết là diễn kịch cho ai xem?
Cô không hề do dự, nhấc vạt váy, đôi giày thêu hoa bước từng bước vững chãi trong nước.
Ngân Châm kinh ngạc tới trợn mắt há hốc mồm, vội bung dù đuổi theo. Lúc đi ngang qua người đàn ông, cô thoáng thấy được, ánh mắt người đàn ông kia vẫn dính chặt trên người tiểu thư.
Vào nhà chính, Cố Thanh Hoàn vừa định phủi những hạt mưa trên người đi thì một cái khăn lông đã được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848186/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.