Triệu Cảnh Diễm bừng lên ý chí chiến đấu.
"Nói cũng đúng, không trách trời oán đất, vậy chỉ có một cách giải sầu, Hoàn Hoàn, cô phải say cùng ta đấy."
"Huynh gọi ta là gì?" Lần này Cố Thanh Hoàn nghe rõ.
"Thanh Hoàn và Hoàn Hoàn, có khác gì nhau đâu, ta đã bị bắt cưới vợ rồi, còn không được gọi cô một tiếng vậy sao?"
Triệu Cảnh Diễm biết lời mình nói là ngụy biện, nhưng vẫn làm như bậc chính nhân quân tử, giọng điệu vô cùng bình thản.
Cố Thanh Hoàn hơi cúi đầu. Hình như cũng có lí, Thanh Hoàn và Hoàn Hoàn cũng không có gì khác biệt, cũng chỉ là một cái tên mà thôi. Còn bên trong thân xác này, trước giờ đều là một người khác.
Cả đời này, liệu còn ai sẽ gọi cô một tiếng Tiền Tử Kỳ nữa.
Men say bốc lên, Cố Thanh Hoàn chỉ cảm thấy có thứ gì đó muốn tuôn ra khỏi đáy lòng. Cô không muốn để nó thoát ra, chỉ có thể cưỡng ép đè xuống.
"Triệu Cảnh Diễm, ta mời huynh."
"Hoàn Hoàn, ta mời cô."
Chén rượu chạm vào nhau, dung mạo thanh niên trước mắt tựa như trăng sáng, đôi mắt như đầm nước sâu, trong mắt cô dâng trào một cảm xác rất khác lạ.
Cô cười tự giễu, dưới ánh trăng đẹp đẽ như vậy mà trái tim cô lại run rẩy vì kẻ này, xem ra, nhất định là rượu này quá nặng.
Đáy lòng Cố Thanh Hoàn có thứ cảm giác thật kì lạ, không chân thật như đang cưỡi mây đạp gió: "Triệu Cảnh Diễm, ta đã bắt đầu xử lí Cố gia."
Chén rượu trong tay chững lại, Triệu Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848173/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.