"Quận chúa, tiểu thư đã trở về!"
Trong Tây Viện, Triệu Hoa Dương đang tính sổ sách với Đàm ma ma, nghe vậy bèn nói: "Mau múc cho tiểu thư chén tổ yến."
Vừa dặn dò xong thì Quận chúa đã thấy tấm rèm bị vén lên, Ngô Nhạn Linh đi vào với vẻ mặt tái nhợt, lẳng lặng ngồi lên ghế, rầu rĩ không vui.
Triệu Hoa Dương thấy sắc mặt con gái không tốt, phất tay với những người ở xung quanh, đợi đám người rời khỏi mới lạnh giọng hỏi: "Có phải kẻ điên kia lại chọc tức con không?"
Ngô Nhạn Linh khẽ cắn môi, cười gằn đáp: "Cô ta khôn khéo như vậy, sao lại chọc giận con chứ. Khéo chỉ riêng đón tiếp với làm nũng đàn ông còn không đủ sức nữa là."
"Đàn ông, đàn ông đâu ra?" Triệu Hoa Dương nhất thời vẫn chưa hiểu ra.
"Tưởng Thất gia."
Ngô Nhạn Linh khẽ thốt ra ba chữ, sau đó nói luôn sang chuyện khác: "Tiểu thư khuê các xuất đầu lộ diện ở ngoài đã là không hợp quy củ, vậy mà cô ta còn tối ngày ở chung với Tưởng Thất gia. Nếu chuyện này bị truyền đi, chắc chắn cũng liên lụy tới thanh danh của tỷ muội trong phủ."
"Thật vậy chăng?" Mặt Triệu Hoa Dương biến sắc.
"Còn giả được sao, tám con mắt của bốn tỷ muội đều nhìn thấy."
"Thứ đồ lẳng lơ này, quả đúng là không phải thứ tốt lành gì." Triệu Hoa Dương vỗ bàn.
Ngô Nhạn Linh thấy vô cùng chua xót.
Dáng vẻ tình chàng ý thiếp, thâm tình của hai người kia tựa như cây kim đâm vào trái tim cô ta, đâm đến máu me đầm đìa.
Trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848160/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.