Cố Thanh Hoàn bừng tỉnh.
Cao gia chỉ trung với Hoàng đế, không phải người của Thụy vương. Đối với Hiền vương đang ở thế hạ phong mà nói, người này đúng là một lựa chọn không thể tốt hơn.
Hơn nữa mấy tháng qua, Triệu Cảnh Diễm và Cao Tiểu Phong qua lại rất thân cận, cùng ăn chơi vui vẻ, xưng huynh gọi đệ, quan hệ không hề tầm thường.
Hắn đưa ra cái tên này, Hiền vương sẽ lầm tưởng Thần Cơ Doanh vẫn ở trong tay hắn, mà trong mắt Thụy vương, Hoàng đế vẫn nắm chắc Thần Cơ Doanh trong tay.
Diệu kế!
Cố Thanh Hoàn nhíu mày hỏi: "Trước đây, ngươi cố ý tiếp cận Cao Tiểu Phong là đã sớm dự liệu đến sẽ dùng cho lúc này?"
"Cũng không phải!"
Triệu Cảnh Diễm sáp lại gần, khóe miệng nhếch lên: "Học tập Hoàn Hoàn cô, thuận thế mà làm, tùy cơ mà động."
Một tiếng Hoàn Hoàn khiến Cố Thanh Hoàn xấu hổ đỏ mặt.
Làm người không thể trêu đùa vợ của bạn, tên khốn này thật không biết xấu hổ, vậy mà dám đùa giỡn cô!
Cố Thanh Hoàn đang muốn mở miệng quát lớn, thì cảm thấy trước mắt lóe lên, người nọ đã vén rèm ra ngoài, để lại một tràng tiếng cười vô sỉ.
Cố Thanh Hoàn kìm nén ý nghĩ muốn giết người, nghiến răng nghiến lợi, hồi lâu sau mới nghẹn ra hai chữ: "Đồ khốn!"
Trận mưa lớn lúc ban mai gột rửa con đường đá xanh.
Đợi đến lúc mặt đường khô, xe ngựa đã dừng trước cửa Thái Y Viện. Hai con sư tử bằng đá trước cửa vẫn uy mãnh như lúc đầu, biểu cảm của chúng trông có phần dữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848143/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.