Cơm xong, Thanh Hoàn nghỉ ngơi một hồi rồi định đến Cố phủ.
Sử Tùng Âm ngăn lại, không vui nói: "Thanh Hoàn, trong phủ đó toàn là những kẻ lòng dạ thâm độc, muội đi làm gì."
Xuân Nê cũng ở bên cạnh lẩm bẩm: "Tùng Âm tiểu thư nói rất đúng, dăm ba hôm lại gọi tiểu thư tới, chẳng lẽ coi người khác đều là kẻ ngốc, không biết lòng dạ hiểm độc của bọn họ."
Thanh Hoàn thấy hai người này lợi hại chẳng kém gì nhau, khẽ cười nói: "Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, còn hai tháng nữa là Cố phủ này phải…"
Mắt mọi người sáng lên, nhưng chỉ cười mà không nói.
Cố phủ và Thanh phủ cách nhau một bức tường, Thanh Hoàn lại không đi bộ mà ngồi kiệu nhỏ qua.
Kiệu vào từ cửa hông, không dừng lại mà đi thẳng vào trong.
Vào cổng trong, chiếc kiệu quẹo về phía Tây, tiểu nha hoàn hầu hạ bên cạnh Trương di nương đã đứng đợi từ sớm, thấy cô tới bèn chạy đi báo tin.
Chỉ chốc lát sau, Thanh Hoàn đã đứng trước cửa viện của Trương di nương.
Cô đã đến viện này vài lần, lần nguy hiểm nhất chính là lần Trương di nương uống thuốc sẩy thai. Cô vừa chạy đến đã thấy Trương di nương nằm trong vũng máu, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, không nói nổi một lời.
Thanh Hoàn quen lối đi vào trong, trong phòng là mùi thuốc Đông y xộc vào mũi, ngửi mùi thì chính là đơn thuốc mình kê.
Trương thị đang ngồi trên chiếc giường gần cửa sổ, trên người đắp chăn mỏng. Thấy cô tới, bà ta cười khẽ. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848137/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.