Trương thị vác theo cái bụng chừng bốn tháng, bước vào viện liền thấy Nguyệt nương mỉm cười nghênh đón.
"Xin di nương dừng chân, tiểu thư còn chưa thức dậy."
Trương thị nhìn trời, cười nói: "Sao lại vậy, chẳng lẽ bị bệnh sao?"
"Tối qua tiểu thư mất ngủ, rạng sáng nay mới ngủ được, lát sau di nương lại đến vậy."
"Nếu vậy ta trở về trước, chăm sóc cho tiểu thư nhà ngươi cẩn thận."
Nguyệt nương biết Trương thị dễ đuổi đi, trong lòng bình tĩnh lại, bà cười nói: "Để Nguyệt nương tiễn di nương."
Đúng lúc này, hai tiểu thư thứ xuất nhị phòng cùng nha hoàn bà tử đi đến.
Nguyệt nương giật thót, chết rồi, sao hai kẻ này lại đến, bà vội vàng nháy mắt ra hiệu với Xuân Nê.
"Thỉnh an Tam tiểu thư, Tứ tiểu thư." Xuân Nê tiến lên hành lễ, bình tĩnh chặn đường hai người lại.
Cố Thanh Vân liếc sang, thấy Trương thị cũng ở đây, ánh mắt nhìn lướt qua bụng Trương thị rồi hỏi: "Tiểu thư nhà ngươi đâu?"
Xuân Nê cười nói: "Tiểu thư nhà nô tỳ còn chưa thức dậy."
"Mặt trời lên ba sào rồi mà còn ngủ?"
"Bẩm Tam tiểu thư, tối qua tiểu thư nhà nô tỳ mất ngủ."
Cố Thanh Vân cười nhạt, "Tuy nói là thái thái khai ân, không bắt Lục muội đi thỉnh an, nhưng cũng không thể lười biếng như vậy. Tứ muội, muội phải dạy dỗ Lục muội cho tốt mới được."
Cố Thanh Liên khẽ cười nói: "Tỷ là tam tỷ, có dạy dỗ thì cũng nên là tỷ dạy dỗ, nào đến lượt muội đây."
Gió chiều nào theo chiều ấy! Cố Thanh Vân thầm mắng một câu, vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848133/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.