Trống nhạc hợp tấu, vũ điệu đong đưa, rượu thơm món ngon.
Rượu uống đến ngà ngà say, Thụy vương nâng chén với Triệu Cảnh Diễm, sau khi một hơi uống cạn, hắn ta liếc mắt nhìn bốn người kia.
"Vương gia, ngài say rồi, chúng ta hãy lên phòng trên lầu nghỉ ngơi thôi."
Triệu Cảnh Diễm lờ đờ nhìn bốn người, chọn ra người diêm dúa nhất trong đấy: "Nhị ca, Bát đệ đi nghỉ... nghỉ ngơi một lát."
Ánh mắt Thụy vương lóe sáng, hắn ta cười nói: "Người đâu, hầu hạ Thọ vương nghỉ ngơi, ba người còn lại đưa tới phủ Thọ vương."
"Vâng."
Triệu Cảnh Diễm chân nam đá chân chiêu đi đến bên cạnh Thụy vương, nấc một cái rồi nói: "Nhị ca, tâm ý của huynh, Bát đệ xin nhận, sau này có gì cần sai khiến, huynh cứ việc nói."
Thụy vương cười ha hả: "Huynh đệ chúng ta sao còn phải nói những lời này, không được nói lời say, không được nói."
Cơn say càng rõ ràng, người Triệu Cảnh Diễm xụi lơ, dựa hết vào cô gái, lảo đảo đi lên lầu. Hắn vừa rời khỏi, ý say trong mắt Thụy vương liền biến mất.
"Du Thanh, ngươi thấy lão Bát..."
Du Thanh đã hơi ngà say, vuốt chòm râu ngắn ngủn, đáp lời: "Vương gia, có hy vọng."
Trong Phi Thiên Trướng, cô gái cởi áo khoác ra, ánh mắt quyến rũ, tư thế hết sức khiêu khích nằm trên người thanh niên.
Cô ta mỉm cười yêu kiều, đầu lưỡi phóng đãng liếm qua cần cổ của hắn, chậm rãi trượt đến bên tai, đôi môi đỏ mọng hé mở ngậm vành tai Triệu Cảnh Diễm vào, liếm mút rất có trình tự.
Triệu Cảnh Diễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848117/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.