GẶP Ở CHỐN ÂM TÀO ĐỊA PHỦ
Sự lạnh lẽo trên đỉnh núi kéo đến, Cố Thanh Hoàn bình chân như vại, nặng nề thở dài, bất đắc dĩ lên tiếng, "Chắc hẳn sẽ có người tìm kiếm ta, hơn nữa động tĩnh sẽ khá lớn, ta sợ làm phiền đến ngươi."
Thịnh Phương chưa từng nghĩ cô sẽ nói vậy, đang định mở miệng, lại nghe cô nói tiếp: "Sơn phỉ cũng vậy, thế gia công tử cũng vậy, hoàng tử hoàng tôn cũng thế, chẳng qua chỉ là thân phận khác nhau thôi. Các huynh đệ của ngươi vào sinh ra tử với ngươi, cho dù võ nghệ cao cường thì song quyền cũng khó địch lại quân lính. Ta không muốn bọn họ vì ta mà bỏ mạng."
Nói rồi Cố Thanh Hoàn cười nhẹ, tựa như đóa hoa sen nở trên mặt nước, vừa mộc mạc lại vừa dịu dàng.
Mày kiếm của Thịnh Phương nhíu chặt hơn: "Cô là ai?"
Cố Thanh Hoàn vẫn cười mỉm như cũ: "Nếu muốn biết ta là ai, vậy ngươi hãy đến Kim phủ ở thành Đông một chuyến, Tiền Phúc ở chỗ đó, ông ấy sẽ nói cho ngươi biết."
Thịnh Phương lại giật mình thêm lần nữa. Cô gái này tuổi còn nhỏ mà đã có y thuật kinh người, dung mạo như hoa, đôi mắt sáng như sao, nhưng trên người lại mang vẻ cô đơn buồn khổ.
Không sai, là cô đơn buồn khổ chứ không phải đau buồn. Đau buồn còn có thể chữa lành, mà cô đơn buồn khổ lại sâu tận xương tủy. Tuổi còn nhỏ như vậy, chưa trải qua sinh tử, sao lại mang dáng vẻ không nên có này chứ?
"Rốt cuộc cô là ai?"
Giọng điệu lạnh thấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848095/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.