HUYNH MUỘI LẠI TƯƠNG PHÙNG
Chưa đến giờ Tý, Cấm Vệ Quân đã tấn công lên núi, chỉ mất một canh giờ đã tiêu diệt bốn trăm tên sơn phỉ, thế nhưng vẫn không tìm được Lục tiểu thư. Sắc mặt người nào đó âm trầm đến mức sắp đen như mực tàu.
Trương Vân Long sai người tìm kĩ lại một lượt, nhưng vẫn chẳng thấy bóng người đâu, ánh mắt mọi người tức khắc đều nhìn về phía người thanh niên mặc đồ đen.
Khuôn mặt Triệu Cảnh Diễm đầy nghiêm nghị, khác một trời một vực với dáng vẻ ngả ngớn thường ngày, đôi mắt sâu thẳm không gợn sóng, rõ ràng là đã phẫn nộ đến cực hạn.
Trương Vân Long bước lên, ném một gã đàn ông xuống ngay trước mặt Triệu Cảnh Diễm.
"Vương gia, kẻ này chính là lão đại của đám sơn phỉ."
Triệu Cảnh Diễm gật đầu, ánh mắt bình tĩnh nhìn gã đàn ông trên mặt đất.
Gã mặt sẹo cảm thấy toàn thân rét run, ánh mắt sắc bén mà âm độc trên đỉnh đầu như muốn đâm thủng hai lỗ trên người hắn.
"Cô gái kia đâu?"
Gã mặt sẹo cắn răng, hung tợn trừng mắt nhìn, khí thế sôi trào.
"Ái chà, ra cũng là kẻ cứng đầu đấy."
Triệu Cảnh Diễm giẫm lên lưng gã, thân hình to lớn của gã mặt sẹo bị đè xuống mặt đất, "Người đâu, mang dao tới cho ta, róc từng miếng thịt trên người hắn cho ta. Người gã to lớn như vậy, nhất định có thể được chín trăm chín mươi chín nhát."
Lời còn chưa dứt, A Ly đã nhảy vọt đến, trên tay không biết có thêm một con dao nhỏ từ lúc nào. Cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848094/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.