THÁI TỬ PHI QUA ĐỜI
Cố Nhị gia cứng họng không nói được câu nào, e dè bảo: "Một đứa con gái như nó..."
"Im miệng."
Cố Nghiễn Khải nói rất nghiêm khắc: "Việc trước mắt là cử hành cho xong sáu lễ. Ta và mẫu thân của con đã bàn bạc xong rồi, dòng dõi nhà họ Tưởng không phải những gia tộc bình thường có thể so sánh, mọi việc phải làm cho thỏa đáng. Nhân lúc mẫu thân của con còn nhanh nhẹn, minh mẫn, ta đã giao cho bà ấy xử lí việc này. Chính thất của con ở bên giúp đỡ."
Cố Nhị gia hơi kinh ngạc, nhưng cũng không dám phản bác, vâng vâng dạ dạ rồi hỏi thêm: "Phụ thân, vậy của hồi môn..."
Cố Nghiễn Khải vừa nghe đến ba chữ của hồi môn, trong lòng lại đau đớn như bị khoét mất một mảng thịt, căm tức nói: "Không được thiếu của nó, cứ ấn con số mười vạn lượng để mà lo liệu."
"Vâng, phụ thân."
Cố Nhị gia rời khỏi thư phòng, do dự nơi hai cửa viện trong chốc lát, cuối cùng cũng đi đến phòng Quận chúa.
Trong phòng ngủ, Hoa Dương đang nói nhỏ vào tai con gái, thấy Cố Nhị gia đi vào liền dừng lời, dùng mắt ra hiệu với con gái.
Ngô Nhạn Linh bước đến, hành lễ vạn phúc với Cố Nhị gia rồi được nha hoàn đỡ tay lui ra ngoài.
Hoa Dương cũng không đứng dậy hầu hạ, chỉ lạnh nhạt liếc nhìn Cố Nhị gia, thầm tính toán.
Cố Nhị gia ngồi xuống bên cạnh Hoa Dương, nói rất dịu dàng: "Hôm nay người của Tưởng phủ đến, nàng có biết không?"
Hoa Dương đang đau đầu vì chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848085/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.