ĐÃ BÌNH TĨNH LẠI
Trong Di Xuân Cung, yên tĩnh uy nghi.
Một cung nữ với nhan sắc xuất chúng nhón gót chân, nhẹ nhàng đi đến trước ghế Quý phi.
Người phụ nữ ngồi trên sập đang chợp mắt, bà ta mặc triều phục màu đỏ thêu hoa văn loan điểu triều phụng bằng tơ vàng, khí chất trầm tĩnh, ung dung. Người phụ nữ ấy chính là đương kim Hoàng hậu Tần thị.
"Nương nương, đã nghe ngóng được rồi ạ."
Tần Hoàng hậu chậm rãi mở mắt, mắt phượng ngước lên mang theo mấy phần lạnh lùng. Bà ta khẽ "ừ" một tiếng, nhưng vẫn chưa ngồi dậy mà chỉ lẳng lặng đảo mắt qua.
"Nương nương, chuyện là như thế này…"
Một lát sau, Thu Cúc kể xong, im lặng đứng qua một bên.
Tần Hoàng hậu vuốt chiếc nhẫn trên tay mình, một lúc sau mới cười nói: "Lần này Ân Quý phi tự bê đá đập chân mình, thật đáng đời."
"Còn không phải đáng đời sao."
Thu Cúc phụ họa theo, dâng chung trà lên.
Tần Hoàng hậu hơi mở tách trà ra, cúi đầu vừa định nhấp một ngụm thì đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, con ngươi vụt sáng cười nói, "Truyền lời đến phủ Thụy vương, bảo nó nhân cơ hội này lôi kéo lão Bát và Tưởng gia về phía chúng ta."
Thu Cúc khẽ đáp: "Dạ, nương nương."
"Đợi đã!"
Tần Hoàng hậu gọi người lại, nói với giọng rất thờ ơ: "Điều tra kĩ về Lục tiểu thư Cố phủ cho ta."
Bà ta đột nhiên hiếu kì về người có thể khiến cho hai phủ nhìn trúng.
Đêm đen kéo đến.
Thanh Hoàn ngồi trước bàn trang điểm, nhìn mình trong gương, chân mày không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848079/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.