GIÚP TA ĐIỀU TRA MỘT NGƯỜI
Ân Lập Phong về phòng, giận dữ ném miếng ngọc bội trong tay xuống đất.
Tiểu Trung cúi đầu, không dám lên tiếng.
"Bản Thế tử coi trọng cô ta chính là phúc phận mà cô ta tu luyện tám đời mới có được. Một kẻ điên mới khỏi bệnh, dù là đích nữ thì đã sao, cũng chẳng thể nào gả vào danh gia vọng tộc được. Còn chẳng phải là để cho đám người trong phủ kia bán rẻ sao!"
Ân Lập Phong mắng vài tiếng, vẫn chưa cam lòng, lại đập vỡ hai chung trà nữa mới tạm nguôi ngoai.
"Xin Thế tử gia bớt giận, người đừng chấp nhặt với cô ta."
"Cút ngay!"
Ân Lập Phong đẩy Tiểu Trung ra ngoài, "Ta phải cưới cô ta về, ngươi nghĩ cách cho ta."
Tiểu Trung quỳ phịch xuống đất, "Thế tử gia, người cầm dao giết tiểu nhân còn hơn."
"Đồ vô dụng."
Ân Lập Phong căm phẫn: "Có chuyện cỏn con cũng làm không xong."
Tiểu Trung không dám cãi lại, chỉ cúi đầu.
Ân Lập Phong tự thấy mất hứng, "Mặt của cô ta sao rồi?"
Tiểu Trung vội đáp: "Bẩm Thế tử gia, sưng đến mức không nỡ nhìn."
Ân Lập Phong nghe lời này, oán trách: "Là ta ra tay quá nặng."
Tiểu Trung nhắm mắt nói bừa: "Cũng không thể trách Thế tử gia, da dẻ của thiên kim tiểu thư vốn non mềm, không chịu được va đập."
Tiểu Trung còn chưa nói xong, mông đã bị đạp một cước.
"Còn nói nhảm gì nữa, không mau mang thuốc thượng hạng đến đó."
"Thế tử gia, trời đã tối rồi, để ngày mai tiểu nhân lại đến Cố phủ."
Ân Lập Phong căm giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848051/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.